Tám câu thơ cuối miêu tả cảnh vật qua tâm trạng. a. Cảnh vật ở đây là thực hay hư? Mỗi cảnh vật có nét riêng đồng thời lại có nét chung để diễn tả tâm trang Kiều. Em hãy phân tích và chứng minh điều đó. b. Em có nhận xét gì về cách dùng điệp ngữ của Ngu
Cảnh vật:
Những câu thơ cuối đã làm bật nổi nghệ thuật “tả cảnh ngụ tình” vô cùng sinh động.
"Buồn trông cửa bể chiều hôm
Thuyền ai thấp thoáng cánh buồm xa xa?
……………………
Buồn trông gió cuốn mặt duềnh
Ầm ầm tiếng sóng kêu quanh ghế ngồi".
- Hình ảnh “Cửa bể chiều hôm” => cửa bể gợi hình ảnh bến đỗ lúc cuối ngày, nơi ấy có cánh thuyền thấp thoáng xa xa. Nhìn cảnh mà gợi đến nỗi buồn của người con xa xứ, lênh đênh nơi góc bể chân trời chẳng biết đến bao giờ mới có thể trở lại cố hương.
- Hình ảnh “Hoa trôi man mác” => gợi tả thân phận bèo bọt, chìm nổi không biết đâu mới là bến dừng chân. Kiều như cánh hoa rơi mặc cho dòng thác định mệnh vùi dập, thả trôi không biết đâu là bến bờ.
- Hình ảnh “nội cỏ rầu rầu” => cảnh mang tâm trạng bi thương, da diết. Màu xanh của cỏ ở đây không còn gợi sức sống và sự tinh khôi, trong trẻo mà mang màu sắc cô đơn, tàn lụi, và tẻ nhạt. Nỗi tuyệt vọng đó như miên man, bất tận không có hồi kết.
- Đặc biệt là hình ảnh thiên nhiên “ gió cuốn mặt duềnh” và “ầm ầm tiếng sóng kêu quanh ghế ngồi” => thiên nhiên như đang thét gào, nổi giận khiến Thúy Kiều cảm thấy kinh sợ, bất an trước bão tố, sóng gió cuộc đời đang bủa vây, ập xuống.
=>Cảnh thiên nhiên được miêu tả khá phong phú và đa dạng tuy nhiên tựu chung lại là đều miêu tả những nét bi thương, chìm nổi vô định như chính cuộc đời và thân phận nàng Kiều hiện nay vậy. Qua đó ta thấy được nỗi đau và tâm trạng bất an, tuyệt vọng của người con gái truân chuyên này.
Cách dùng điệp từ của tác giả
- Điệp ngữ "Buồn trông…" mở đầu tất cả câu sáu chữ, lặp lại bốn lần mở ra bốn cánh buồm, tạo nên âm điệu trầm buồn, da diết.
- Điệp ngữ đã trở thành điệp khúc của đoạn thơ đồng thời cũng là điệp khúc của tâm trạng. Mỗi lần điệp ngữ vang lên là mỗi lần giọng thơ như nhanh hơn, mạnh hơn nhưng không phải trong không khí tươi vui mà như chùng xuống, khiến lòng người cũng trở nên bi thương hơn.